VOH – Phải chăng trong lòng mỗi người đều giữ cho mình một người gọi là “forever crush” – một cái tên không thể quên đi, dù sau này chúng ta có bên ai, yêu ai đi chăng nữa.
Mục lục
Chắc hẳn chúng ta, ai cũng đã từng “forever crush” một người. Mối quan hệ ấy chẳng có được cái kết đẹp giống như trong tiểu thuyết, nhưng lại không thể quên đi. Cho dù sau này, chúng ta có quen ai, yêu ai đi chăng nữa thì chỉ cần khoảnh khắc người ấy xuất hiện hay chỉ đơn giản là nghe thấy tên họ, trái tim ta vẫn sẽ nhói lên.
Forever crush là gì?
Có rất nhiều định nghĩa khác nhau khi nói về “forever crush”. Vậy forever crush là gì?
Forever crush là tình cảm yêu thích đối với một người nào đó được kéo dài mãi mãi, khó có thể phai nhạt. Trong trái tim bạn, họ luôn chiếm một vị trí dù hai người không bao giờ có thể ở bên nhau.
Forever crush là một cái tên không thể quên đi. Một người mà cho dù sau này bạn có bên ai, yêu ai nhiều đến thế nào đi chăng nữa nhưng chỉ cần người ấy xuất hiện hay đơn giản là được nhắc tên, trái tim của bạn vẫn sẽ lại nhói lên.
Forever crush là một người, bạn vừa nhìn đã cười, vừa gặp đã yêu. Bao nhiêu năm tháng trôi qua hình bóng ấy vẫn mãi khắc sâu trong ký ức.
Forever crush là một người bạn sẽ không bao giờ hết tình cảm. Chỉ cần nhắc đến họ là bao nhiêu cảm xúc xưa cũ trong phút chốc bỗng ùa về. Và họ luôn có một vị trí đặc biệt trong tim của bạn.
Forever crush cũng có thể là một sự cố chấp. Cố chấp là vì bạn đã dành tình cảm cho một người quá nhiều, nhưng lại không thể có được. Dần dần, nó trở thành một nỗi khắc khoải trong lòng, từ từ nảy mầm bén rễ trong trái tim, không thể quên đi được.
Phải chăng ai cũng có một forever crush của riêng mình?
Ai trong đời cũng có cho mình một forever crush. Người mà mãi mãi sau này, dù chưa từng chính thức ở bên nhau nhưng vẫn luôn là một phần kỷ niệm xinh đẹp nhất trong lòng mỗi chúng ta.
Có những người, một khi đã gặp chúng ta sẽ nhớ họ cả đời. Đôi lúc, cứ ngỡ là đã quên nhưng khi có ai đó nhắc tên của họ, trái tim ta vẫn hụt đi một nhịp. Bởi với ta, họ vừa là chấp niệm vừa là một mảnh ký ức đẹp đẽ ngọt ngào khiến bản thân muốn quên cũng không thể nào quên được.
Thời gian khiến cho những nếp nhăn hằn trên khuôn mặt, nhưng tất cả những thứ thuộc về họ lại vẫn nằm yên ở trong tim, để mỗi khi nghĩ đến lòng ta như hoa nở. Hết lần này đến lần khác, chỉ cần nhìn thấy mặt hoặc nghe ai đó nhắc về họ thì cánh cửa ký ức lại mở ra và quá khứ lại rộn ràng như những chú bướm đang nhảy múa.
Thế nhưng, nếu có ai đó hỏi rằng “forever rush” một người lâu như thế, liệu rằng hiện tại bản thân có yêu họ hay không, có muốn được gắn kết với họ lâu dài hay không? Thì câu trả lời của đại đa số người có lẽ sẽ là “không”.
Đơn giản là vì chúng ta chỉ đang nhớ cảm giác bản thân đã từng thích một người nhiều như thế nào. Đó là một loại cảm giác đau đáu, nỗi niềm khôn nguôi lớn đến mức dù hiện tại chúng ta đang yêu một ai đó cực kỳ sâu đậm thì cũng không thể nào quên được.
Tuy nhiên, forever crush đến cuối cùng cũng chỉ là forever crush, dẫu có lớn đến đâu thì nó vẫn là quá khứ. Và điều mà bản thân ta đang chấp niệm chính là “cảm giác” chứ không phải con người họ. Vậy nên, nếu đã không thể quên vậy thì cứ nhớ. Cuộc đời này đâu dễ gặp được một người khiến ta nhớ mãi những ký ức đẹp, hà cớ gì phải ép mình bằng mọi cách quên đi.
Xem thêm:
26+ dấu hiệu crush thích mình – “đọc vị” trái tim người ấy cực chuẩn
12 cách hỏi khéo crush có người yêu chưa
220 status thả thính crush trai, gái cực vui và hài hước
Những lá thư không gửi: Forever crush
Lá thứ thứ 1
Những năm 18 tuổi ấy, tôi đã biết rung động lần đầu tiên. Đối với tôi, anh là một người không hoàn hảo, cũng không phải là hình mẫu của nhiều cô gái. Thế nhưng mỗi khi anh xuất hiện lại khiến trái tim tôi loạn nhịp, biến một đứa con gái hoạt ngôn trở nên ngô ghê, lúng túng trong cả từ ngữ lẫn ánh mắt.
Tôi sợ rằng chỉ cần nhìn liếc qua, anh đã biết tôi thích anh quá nhiều, trong khi tôi lại không chắc rằng tình cảm của anh cũng vậy.
Chúng tôi quen biết nhau rồi trở thành bạn. Thời gian ấy, tôi chẳng cần gì nhiều chỉ cần được trò chuyện mỗi ngày cùng anh, được nhận tin nhắn từ anh là vô cùng hạnh phúc, vui vẻ.
Nhưng rồi một ngày, tôi phát hiện ra rằng, với những cô gái khác, anh cũng dịu dàng như thế. Bao năm bên nhau, tôi và anh không có gì hơn một mối quan hệ trên mức bạn bè nhưng lại không phải người yêu.
Đã có lần anh kể với tôi về mối tình đơn phương của anh với một chị khoa khác, mà anh không hề biết rằng có một người cũng đang yêu đơn phương anh như thế.
Có người từng nói với tôi, yêu đơn phương là thứ tình cảm đau đớn nhất. Vậy nên nếu thích một người hãy tỏ tình và tôi đã làm điều đó. Đến giờ, sau bao năm, với tôi, anh vẫn là một phần thật đẹp của thanh xuân dù kết quả không như những gì tôi mong muốn.
Lạ thật, quá khứ dù không đẹp, không hạnh phúc, nhưng rất nhiều người vẫn muốn được quay lại.
Đối tượng ở thời điểm thanh xuân của bạn chẳng thể cùng bạn thực hiện ước mơ ngôi nhà và những đứa trẻ, nhưng bạn vẫn luôn đặt ở đó một thứ tình cảm gì đó thật đặc biệt. Có lẽ bởi bạn nhận ra rằng, nhờ có họ, bạn mới có những năm tháng ngắn ngủi đầy ý nghĩa ấy.
Cuộc đời mỗi người là một câu chuyện, những chuyến phiêu bạt hoàn toàn khác nhau. Nhưng có một điều tôi có thể chắc chắn rằng, thanh xuân của ai cũng vậy đều có hình bóng của một người mình từng thương.
Đúng vậy, yêu đúng là tình yêu, yêu sai là tuổi trẻ. Dù có những đêm nước mắt đẫm gối, có những cái nắm tay hời hợt chẳng đủ khiến nhau ấm lòng, có những giây phút giận hờn nhưng ai cũng sẽ muốn quay lại lần nữa.
Lá thư số 2
Chuyện thì đã lâu nhưng cảm xúc vẫn còn. Forever crush của mình là một anh chàng hơn mình 1 tuổi. Học vấn cùng tính nghệ thuật của anh khiến khoảng cách cả hai trở nên xa vời vợi.
Mình thích gu âm nhạc của anh, mỗi khi anh nghe được một bản nhạc hay, anh thường có thói quen chia sẻ với những người mà anh yêu thích. Mình thích những câu chuyện, những bức ảnh mà anh chia sẻ, bởi đằng sau ấy là những thông điệp đầy ẩn ý mà anh muốn dành tặng mọi người.
Với riêng mình, anh cũng rất đỗi dịu dàng. Mình nhớ vào những lần hẹn hò cùng anh dưới cái thời tiết se lạnh mùa đông, anh thường bảo mình đưa tay vào túi áo anh, những cử chỉ quan tâm ấy khiến trái tim mình ấm áp, ngọt ngào.
Thế mà, chuyện tình cảm giữa mình và anh chưa kịp chớm nở đã vội tàn. Anh thì bận việc, một chàng trai gánh trên vai trách nhiệm gia đình, cuộc sống, còn mình thì còn quá nhỏ để hiểu hết những điều anh đang gánh vác.
Mình chẳng biết, khoảng thời gian ấy giữa mình và anh có được gọi là yêu chưa, nhưng đến bây giờ mình vẫn chẳng thể quên được anh. Có lẽ mình chỉ thích anh những lúc anh tốt với mình, hoặc có lẽ khi tụi mình chính thức quen nhau thì mọi thứ cũng sẽ không còn như trước. Nhưng với mình đoạn ký ức với anh thật đẹp dẫu rằng đó là một đoạn ký ức buồn.
Năm nay, mùa đông lại về, chẳng có nắng vàng, gió nhẹ mà chỉ có sự rét buốt, và mình cũng chẳng còn anh ở cạnh bên để sưởi ấm như xưa. Đôi lúc mình nghĩ nếu có cơ hội được chọn lại mình vẫn sẽ chọn gặp anh, chọn được trải nghiệm cùng anh, nhưng sẽ cố gắng hơn một chút nữa.
Thật ra, mỗi khi nghĩ về anh mình không hẳn là buồn, mình chỉ tiếc. Tiếc vì mình và anh gặp nhau khi mình chưa thật sự hiểu và sẵn sàng. Tiếc vì mình dù đã yêu người khác với khoảng thời gian lâu hơn, nhưng khoảng thời gian ở cùng anh lại là thứ khiến mình nhớ mãi.
Thời gian có lẽ chẳng phải là đơn vị đong đếm trong chuyện tình cảm, bởi vì với mình dẫu 2 ngày, 2 tuần, 2 năm hay bao lâu không quan trọng, quan trọng là với ai. Anh chính là forever crush của mình trước đây, bây giờ và có lẽ là mãi mãi.
Đừng quên theo dõi VOH Thường thức để cập nhật liên tục những kiến thức mới nhất, hấp dẫn nhất.
Leave a Reply